Monday, May 29, 2017

Ân Ðiển Diệu kỳ - Lời chứng về sự chữa lành của Chúa

      Tôi muốn nhân cơ hội này để làm chứng Chúa đã kêu gọi tôi như thế nào và Ngài đã ban ân điển cho cuộc đời của tôi ra sao.

     Tôi sinh ra, lớn lên khỏe mạnh, trong gia đình không có ai bệnh tim mạch. Lập gia đình năm 76. Năm 1979, tình cờ trong một lần thử nghe tim cho tôi, nhà tôi phát hiện ra tôi bị loạn nhịp tim. Thời gian đầu, chúng tôi không dùng thuốc mà chỉ cầu nguyện để xin Chúa chữa lành. Sau đó tôi lần lượt sanh hai con một gái, một trai bình thường khỏe mạnh.

     Vài năm sau đó, tôi bắt đầu cảm biết những cơn mệt. Nhà tôi đưa tôi vào bệnh viện Chợ Rẩy để làm điện tâm đồ (ECG) vì lúc đó chỉ các bệnh viện lớn mới có máy đo. Kết quả điện tâm đồ ghi nhận là tôi bị Ngoại Tâm Thu Trên Thất (Atrial extrasystole), bệnh không có gì nguy hiểm lắm. Dầu vậy vì cớ tôi bị mệt nên các Bác sĩ chuyên khoa tim mạch cũng đề nghị vài loại thuốc uống để làm mất những cơn loạn nhịp. Tuy nhiên tim tôi cũng không đáp ứng với các loại thuốc này.

     Bệnh tôi diễn biến ngày càng phức tạp hơn, nhịp tim đôi lúc rất nhanh, đôi lúc lại rất chậm. Tôi thường phải vào Viện Tim ở Sài gòn (một bệnh viện chuyên ngành tim mạch) để khám bệnh, Bác Sĩ phó giám đốc trực tiếp khám và làm các xét nghiệm, và chẩn đoán là Wolff-Parkinson-White syndrome. Ðiều trị ngoại trú và uống thuốc cũng không đáp ứng, lại còn có thêm những cơn Ngọai tâm thu thất (Ventricular Extrasystole) kèm theo.

     Sau đó tôi vào bệnh viện Thống Nhất để điều trị nội trú và theo dõi bệnh. Ðuợc Giáo Sư Bác Sĩ  đầu ngành tim mạch TP điều trị. Ỏ bệnh viện này có nhiều máy móc về hồi sức cấp cứu tim mạch cùng đủ mọi loại thuốc quí hiếm vào thời đó. Sau khi làm các xét nghiệm, tôi được định bệnh là “Suy Nút Xoang” (Sick sinus syndrome). Thường thì mỗi lần nằm bệnh viện như vậy kéo dài nhiều tuần lễ. Thế nhưng bệnh không thuyên giảm mà trái lai càng lúc càng nặng hơn, thường xuyên có những cơn rung nhĩ (Atrial fibrillation) và đôi lúc cuồng nhĩ (Flutter).

     Trường hợp của tôi được đưa ra hội chẩn khi có các giáo sư chuyên gia về Tim Mạch ở Pháp và Mỹ sang tham dự những hội nghị huấn luyện về tim mạch tại Sài gòn. Uống các thứ thuốc mà các Bác sĩ đó khuyên dùng cũng không đáp ứng. Cuối cùng họ đề nghị phải đốt nút nhĩ thất (catheter radiofrequency ablation) và gắn máy tạo nhịp (Pace maker). Một phương pháp điều trị mới vào thời điểm đó ở Pháp và ở Mỹ.

     Nhiều lúc tôi đã đứng trước ngưỡng cửa của sự chết. Trong sự tuyệt vọng, đôi lúc tôi đã trối lại với nhà tôi, bởi tôi nghĩ tôi có thể chết bất cứ lúc nào. Chúng tôi cứ tiếp tục cầu nguyện và Hội Thánh của chúng tôi cũng cầu nguyện rất nhiều để xin Chúa chữa lành cho tôi.

     Cho đến một ngày các Giáo sư đầu ngành tim mạch ở VN (khoảng năm 97) khuyên chúng tôi sang Mỹ chữa trị. Nếu được đưa qua Mỹ chữa trị thì chắc tôi có hi vọng sống sót thêm một thời gian nữa. Thế nhưng làm sao mà có được visa đi Mỹ chữa bệnh, vào những năm đó visa đi chữa bệnh còn rất hiếm hoi, và thủ tục cũng rất khó khăn. Dầu vậy, trong chương trình của Chúa, Ngài đã mở đường một cách lạ lùng. Với sự nhiệt tình quan tâm lo lắng, anh chị tôi – Ông Bà Ân Huệ Hirashiki - đã lấy đức tin tiến hành thủ tục. Một bác sĩ tim mạch của bệnh viện Hackensack-New Jersey sau khi xem xét hồ sơ bệnh án của tôi, cho biết là bệnh này là một loại loạn nhịp tim đe dọa tánh mạng (Life Threatening Arrhythmia). Ông nhận điều trị bệnh cho tôi, người nhà chịu hoàn toàn chi phí. Rốt cuộc tôi cũng có được visa đi Mỹ chữa bệnh, có nhà tôi cùng đi để chăm sóc.

         Chúng tôi lên đường ngay. Ðến Mỹ ngày hôm trước hôm sau tôi gặp bác sĩ. Sau đó tôi được đưa vào bệnh viện để tiến hành làm thủ thuật. Trước khi tiến hành thủ thuật, bác sĩ bảo tôi cần phải uống thuốc chống đông máu vì họ nhận thấy tôi bị rung nhĩ có nguy cơ tạo cục máu đông trong buồng nhĩ, và gây nên stroke rất nguy hiểm.

       Sau đó qua đề nghị của một vài tín hửu Hội Thánh NY, chúng tôi đến bệnh viện lớn tại New York là Bệnh viện Columbia Presbyterian. Tại đây sau khi tiến hành lại các xét nghiệm và làm các nghiệm pháp, Bác sĩ cho biết làm thủ thuật đốt nút nhĩ thất (Radio Frequency Ablation) là hủy hoàn toàn hệ thống tự động của tim, rồi gắn máy tạo nhịp, tim sẽ đập theo nhịp tạo ra bởi máy.  Bác sĩ tỏ ý lo ngại vì chúng tôi phải trở về Việt nam, nếu máy bị trở ngại, không hoạt động, tại Việt nam không có phương tiện cấp cứu, chỉ có một con đường là chết.

      Chúng tôi đứng trước tình trạng tiến thoái lưỡng nan. Tôi không muốn được điều trị theo cách đó. Vì vậy tình trạng thật tuyệt vọng. Trong hoàn cảnh đó, tôi cầu nguyện Chúa thật nhiều, và Chúa đã trả lời tôi qua câu Kinh Thánh II Cô- rinhtô 12: 9 “Ân điển ta đủ cho con rồi, vì sức mạnh  ta nên trọn vẹn trong sự yếu đuối của con”, và tôi đã thay đổi lời cầu xin Chúa, thay vì cầu xin Chúa “cất bệnh này khỏi con” thì tôi cầu xin: “Nếu Ngài muốn con mang bệnh này để làm sáng danh Chúa thì xin Chúa cho con có đủ sức để chịu đựng nó". Tạ ơn Chúa vô cùng, Ngài đã nhậm lời tôi. Chúng tôi trở về VN mà không nhận một phương pháp chữa trị nào.

       Lạ lùng thay, sau ngày trở về VN tôi không còn mệt nữa dù chỉ một lần. Dầu vậy tôi chưa dám bỏ thuốc uống (những thứ thuốc mà trước nay tôi vẫn thường dùng). Để đáp lại ân điển và phép lạ của Chúa tôi vâng theo tiếng gọi của Ngài và theo lời mời của Hột Thánh New-York, năm 2000 chúng tôi đến hầu việc Chúa với Hội Thánh.

     Một lần nữa, tôi cầu nguyện Chúa để dứt thuốc. Lại một lần nữa Chúa nhậm lời tôi. Cho đến nay đã 20 năm, tim tôi vẫn còn bị Ngoại Tâm Thu tuy không nhiều lắm, nhưng tôi luôn đuợc dồi dào sức khỏe. Từ bấy đến nay tôi chưa bao giờ phải nhờ đến bác sĩ và cũng không uống thuốc. Chúa đã làm một phép lạ lớn lao và đã làm thay đổi đời sống tôi.

     Ân điển Chúa thật diệu kỳ quá cho tôi. Tôi chỉ biết cuối đầu cảm ơn Chúa và tâm nguyện cuộc đời tôi luôn thuôc về Chúa và hầu việc Chúa suốt đời. Muốn thật hết lòng. (Viết tại New York năm 2007 - cập nhật năm 2017)
          Bà LÊ PHƯỚC THUẬN