Sunday, May 28, 2017

Khi Chúa đáp lời

Khi Chúa đáp lời

Oneway.vn – Sinh ra trong gia đình đạo Phật nhiều đời, tôi có niềm tin rất lớn vào Phật giáo. Tôi thường đọc kinh mỗi tối và luôn cố giữ gìn Ngũ giới. Gia đình tôi rất thành kiến với người Tin Lành vì nghĩ rằng họ hay “dụ” người ta theo đạo, nên luôn tránh né họ…


Anh Nguyễn Huy Hoàng và con trước khi tin Chúa (Ảnh do nhân vật cung cấp)


Tôi là Phật Tử

Tôi cũng không tin vào Thiên đàng, Địa ngục, Đấng Tạo Hóa hay Chúa Cứu Thế. Với tôi, tất cả chỉ là sự thêu dệt của Thiên Chúa Giáo để hù dọa, làm người khác sợ hãi. Đối với tôi, Phật Giáo từ bi và phù hợp với cách suy nghĩ của mình. Tôi tin vào Thuyết Luân hồi, rằng người ta có thể tu thân tích đức để tự cứu lấy mình; và quan niệm nếu khi chết đi mà chưa đủ công đức để về cõi Niết Bàn, ít ra tôi cũng được “đầu thai” làm người ở kiếp khác. Tôi cũng tin vào Thuyết Tiến hóa của Darwin: loài người tiến hóa từ khỉ; vũ trụ này được tạo ra bởi Big Bang (một tiếng nổ lớn) và không có Đấng Tạo Hóa. Tôi vui thỏa trong niềm tin đó và luôn tự hào mình có một đời sống tốt hơn so với nhiều người khác…

Thoáng thấy Chúa, nhưng chưa “gặp” Ngài


Cứ thế, đến năm 2003 tôi lập gia đình với một người Tin Lành, nhưng tôi không tin Chúa mà còn bắt vợ phải cải đạo theo tôi. Sau hơn 3 năm, khi vợ tôi muốn đi nhà thờ trở lại “vì không thấy bình an” – cô ấy chia sẻ. Tôi nổi giận và suýt nữa ly dị. Sau đó, vì thương con nhỏ dại và cũng cảm nhận được vợ tôi thay đổi, vui vẻ hơn mỗi khi được đi nhà thờ nên tôi miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng tôi nhất quyết bắt con phải theo đạo Phật.

Sau nhiều năm và nhiều lần hục hặc vì khác niềm tin, Chúa bỗng cho tôi cơ hội được gần gũi, trò chuyện với những người bạn Tin Lành của vợ. Nhiều người hơi “cuồng tín” nên tôi không thích, nhưng cũng có nhiều người rất chân tình, và tôi cảm nhận được tình yêu thương của họ dành cho vợ chồng tôi mỗi khi chúng tôi gây gổ, đòi bỏ nhau. Mãi tới năm 2012, tôi bắt đầu biết chở vợ đến nhà thờ mỗi Chúa Nhật, dầu chỉ ngồi bên ngoài chờ vợ nhóm xong.

Một vài lần tôi cũng đọc thử Kinh Thánh, thử nghe ngóng xem Mục sư giảng cái gì, nhưng thực sự vẫn không hứng thú lắm và Kinh Thánh theo tôi vừa khó hiểu, vừa hoang đường. Tôi cho rằng Kinh Thánh cũng dạy những điều hay lẽ phải như kinh Phật, và điểm khác biệt lớn nhất là người Tin Lành tin vào Đấng Tạo Hóa, vào Chúa Cứu Thế Jesus và Đức Thánh Linh. Nhưng thật tiếc tôi lại chẳng tin những điều này. Tôi còn nghi ngờ thông tin trong Kinh Thánh đã được con người sửa chữa, tổng hợp, viết lại…

Theo tôi, một người vô thần sẽ dễ cải đạo theo Tin Lành, nhưng với một người đã tuyệt đối sùng bái Phật giáo như tôi sẽ rất khó thay đổi. Tuy nhiên, với đầu óc khá cởi mở, tôi “thách thức” Kinh Thánh và Đức Chúa Trời rằng nếu Chúa có thật thì hãy nhận lời cầu nguyện của tôi một cách rõ ràng, bằng một phép lạ nào đó xảy ra, để tôi có bằng chứng trả lời với bất cứ ai hỏi tôi lý do cải đạo.



Gặp Chúa


Cuối năm 2014, bỗng dưng tôi cảm thấy khó chịu về tình trạng cứ lui tới nhà thờ mà không tin Chúa của mình, nên quyết định hoặc bỏ, hoặc phải tin Chúa. Rồi tôi nghĩ mình nên đọc kỹ Kinh Thánh một lượt trước khi quyết định. Tôi lập kế hoạch tập trung tìm hiểu lời Chúa trong năm 2015, mỗi ngày 30 phút đọc và cầu nguyện. Tôi nói: nếu Chúa có thật, hãy tỏ cho tôi biết thì tôi mới tin.

May thay tôi là người cứng cỏi, khó tin, nhưng cũng không phải kẻ lì lợm, bướng bỉnh một cách ngu ngốc. “Nếu nhận thấy rõ ràng Chúa có thật, tôi sẽ tin ngay” – tôi tự nhủ. Tôi muốn ngày này năm sau, tôi phải có câu trả lời rõ ràng từ Chúa. Tôi không chịu nổi tình trạng “hâm hẩm” của mình nữa. Rồi tôi đọc thấy trong Matthew/Ma-thi-ơ 7:7: “Hãy xin sẽ được; hãy tìm sẽ gặp; hãy gõ cửa sẽ mở cho”. Sau gần 4 tuần đọc liên tục mỗi ngày thì phép lạ xảy ra.

Sáng 28/1/2015, vào lúc 5 giờ, tôi thức giấc và nước mắt chảy ròng ròng. Chúa biết tôi làm trong ngành điện tử, nên Ngài đã cho tôi một khải tượng không thể gần gũi hơn: Tôi thấy mình trong hình hài một con robot, đang bước đi từ một vùng tối ra chỗ có ánh sáng. Bỗng dưng một bàn tay thò ra ấn vào đầu robot khiến nó bị… mất nguồn, tắt điện hoàn toàn. Rồi cũng bàn tay đó cài vào đầu robot một chương trình mới, xong nhẹ nhàng ấn nút. Robot hoạt động trở lại. Còn tôi thức thức dậy với một trạng thái mới, một tâm hồn mới.

Thật diệu kỳ. Chúa đã lấy ví dụ trực tiếp “bỏ vào đầu tôi”, dạy tôi rằng không có Chúa, tôi và tất cả loài người nói chung chỉ là những con robot. Cho dù có thông minh, giỏi giang đến đâu, vẫn không thể vượt qua khỏi Đấng tạo hóa, tất cả những gì robot “làm” được không nằm ngoài những gì người tạo ra nó đã soạn sẵn.

Tôi nhận ra rằng Chúa chính là Đấng Tạo Hóa, Ngài tạo ra loài người và “bỏ” thẳng suy nghĩ vào đầu họ. Tôi cũng hiểu được rằng loài người không thể tiến hóa từ loài khỉ. Còn bản thân tôi đã được Chúa ban cho quá nhiều ân điển, mặc dù mình chẳng ra gì trước mắt Chúa. Chỉ cần Chúa với tay “tắt điện”, con robot này sẽ vĩnh viễn vô dụng, thân thể này chỉ có thể rữa nát ngoài nghĩa trang.

Chúa quá thương tôi, nên Ngài đã “bỏ” vào đầu tôi một chương trình mới và “bật điện” cho tôi sống lại. Con người cũ của tôi đã chết ngày 28/1/2015, và Chúa đã tái sinh tôi bằng Đức Thánh Linh, cho tôi một cuộc sống mới.



Dâng mình cho Chúa


Vậy thì tôi còn sợ gì nữa mà không dâng hiến cuộc đời còn lại của mình cho Chúa, Đấng đã cứu chuộc tôi? Tôi đã tìm ra mục đích sống cho quãng đời còn lại của mình, và thấy cuộc sống thật ý nghĩa.

Tôi tiếp tục hỏi Chúa tại sao Kinh Thánh còn nhiều điều khó tin? Và rồi Chúa lại cho tôi thấy hình ảnh một cây thước bay lơ lửng giữa không trung; qua đó Chúa dạy tôi: mấy ngàn năm văn minh của loài người cũng chỉ bằng cây thước nhỏ này thôi, sao tôi có thể lấy cây thước – kiến thức hữu hạn – của mình để đi đo quyền năng vô hạn của Thượng Đế? Với mớ kiến thức nhỏ nhoi hạt bụi mà tôi học được trong hơn 40 năm làm người, đem so với cây thước kia thì nghĩa lý gì mà tôi đã dám dùng nó để thử thách Chúa và định giá Kinh Thánh?

Tôi chợt nhận ra mình quá kiêu ngạo, không phải là kiêu ngạo với loài người nhưng là kiêu ngạo với Thượng Đế. Tôi tưởng mình hiểu biết nhiều lắm, nào khoa học vũ trụ, nào Big Bang, nào con người chỉ là loài khỉ tiến hóa; không có, không biết, không chịu nhìn nhận Đấng Tạo Hóa. Rồi khi đối diện với Chúa, Đấng nắm giữ sự sống cái chết của chính mình, tôi mới biết con người mình thật nhỏ bé, ngu dại.

Thực tế còn rất nhiều điều con người chưa biết và không thể chứng minh được. Chúa nói Kinh Thánh là “Lời Hằng Sống”, nếu tôi có đọc mà không hiểu là bởi vì đầu óc tôi quá nhỏ bé, thiển cận. Tôi hiểu ra rằng thật phước hạnh khi được làm con cái Chúa vì Ngài là Đấng Quyền Năng, Đấng Yêu Thương, và Chúa thật quá yêu con cái của mình.

Giờ tôi mới hiểu tại sao anh chị em Tin Lành hay nói về Chúa, “dụ dỗ”, khuyến khích người ta tin Chúa. Tôi nghĩ họ “dụ” mình, nhưng giờ thì tôi biết họ làm vậy chẳng qua vì tình yêu, vì trách nhiệm, vì thương xót một linh hồn đang bị hư mất mà thôi. Đối với con cái Chúa, dù bạn có là ai, giàu có đến đâu chăng nữa mà không biết Chúa, không có Chúa thì linh hồn của bạn cũng chỉ là một linh hồn bị hư mất đáng được thương xót.

Thật cảm tạ Chúa. Giờ tôi đã hiểu ra rằng những chuyện tôi cho là hoang đường trong Kinh Thánh như Chúa gọi người chết sống lại… không hoang đường nữa, vì chẳng phải Chúa vừa cho tôi chết và vừa gọi tôi sống dậy đó sao? Và những chuyện Chúa cho người mù sáng mắt, người què đi được… cũng chẳng có gì lạ hay hoang đường, vì Chúa chính là Đấng Tạo Hóa, Ngài tạo ra loài người như thể loài người tạo ra con robot, và sửa lại khi nó bị gãy, bị bể mà thôi.

Cảm tạ Chúa đã cho tôi nhận biết Ngài một cách không thể rõ ràng hơn, nhưng không cất đi bất cứ thứ quý giá nào tôi đang có. Giờ đây ngoài người cha ruột đã quá cố, tôi đã có thêm một người cha nữa: Cha Thiên Thượng, Đấng Toàn Năng, Đấng Yêu Thương.


Anh Nguyễn Huy Hoàng và gia đình mình tại San Jose, ảnh chụp năm 2017 (Ảnh do nhân vật cung cấp)


Phước cho người nào chẳng thấy mà tin


Các bạn nào đang tìm hiểu Chúa nhưng vẫn chưa đủ đức tin, nếu nhờ bài làm chứng này của tôi mà mạnh dạn tin nhận Chúa thì tôi xin chúc mừng bạn! Bạn thật phước hạnh như lời Chúa dạy: “Vì ngươi đã thấy ta, nên ngươi tin. Phước cho những kẻ chẳng từng thấy mà đã tin vậy!” (John/Giăng 20:29)

Còn những bạn đang tìm hiểu và không tin lời chứng này, tôi cũng xin chúc mừng bạn, bạn là người giống con người cũ của tôi: “Thấy mới tin”. Những người như bạn không dễ tin, nhưng khi thấy rồi, kinh nghiệm Chúa được rồi bạn sẽ tin một cách mạnh mẽ, chắc chắn. Các bạn chính là những người Chúa cần: “Ta biết công việc của ngươi; ngươi không lạnh cũng không nóng. Ước gì ngươi lạnh hoặc nóng thì hay! Vậy, vì ngươi hâm hẩm, không nóng cũng không lạnh, nên ta sẽ nhả ngươi ra khỏi miệng ta” (Revelation/Khải Huyền 3:15-16).

Với những bạn vẫn chưa tin Chúa, không muốn tìm hiểu về Chúa và cũng không tin lời làm chứng này, tôi cũng xin được cầu nguyện cho bạn. Mong bạn cứ tiếp tục tìm hiểu về Chúa với tấm lòng rộng mở; chắc chắn một ngày nào đó Chúa sẽ bày tỏ cho bạn thấy Ngài là ai, giống như Ngài đã bày tỏ cho tôi vậy. Kinh Thánh dạy rằng Chúa chỉ xuất hiện với những ai tìm kiếm và sẵn sàng mở lòng đón nhận Ngài: “Nầy, ta đứng ngoài cửa mà gõ; nếu ai nghe tiếng ta mà mở cửa cho, thì ta sẽ vào cùng người ấy, ăn bữa tối với người, và người với ta” (Revelation/Khải Huyền 3:20)

Sau cùng, tôi tha thiết xin bạn hãy mở lòng mình ra với Chúa, để một ngày nào đó bạn sẽ có cơ hội được Chúa bày tỏ cho biết Ngài là có thật, luôn hiện hữu và đầy quyền năng. Chuyện xảy ra với tôi có thể làm bạn nghi ngờ rằng tôi bị ảo giác, nằm mơ hay tưởng tượng. Điều đó hoàn toàn có thể hiểu được, bạn hoàn toàn có quyền không tin tôi. Nhưng trước khi kết thúc bài viết này, tôi chỉ xin để lại cho bạn câu hỏi: Nếu lời làm chứng này của tôi là thật và Đức Chúa Trời là có thật, thì linh hồn bạn sẽ về đâu khi bạn qua đời mà chưa biết đến Chúa?

Nguyễn Huy Hoàng

(Kỹ sư phần mềm tại Amazon Lab 126, San Jose, CA, USA)